chuyện ngày xưa ở hollywood, bộ phim điện ảnh xuất sắc của đạo diễn Quentin Tarantino, là một câu chuyện hấp dẫn về Hollywood những năm thập niên 60, [category: Phim ảnh]. Tác phẩm này không chỉ tái hiện chân thực bối cảnh lịch sử phồn hoa nhưng cũng đầy rẫy bóng tối của kinh đô điện ảnh mà còn mang đến một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống của hai nhân vật chính, Rick Dalton và Cliff Booth.
Bài viết này sẽ cùng Iauto khám phá chi tiết hơn về câu chuyện phim, phân tích sự kết hợp tài tình giữa yếu tố hư cấu và lịch sử, nhìn lại những diễn xuất xuất thần của Leonardo DiCaprio và Brad Pitt, và đánh giá những đóng góp của Tarantino trong việc tạo nên một tác phẩm điện ảnh kinh điển. Chúng ta sẽ tìm hiểu về sự ảnh hưởng của thảm sát Manson Family, cùng với những chi tiết thú vị xoay quanh Sharon Tate và Roman Polanski. Bộ phim, với sự pha trộn khéo léo giữa yếu tố hài kịch đen tối, hành động và tâm lý, hứa hẹn mang đến cho bạn một trải nghiệm điện ảnh khó quên.
Đánh giá phim Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood (Tarantino, DiCaprio, Pitt)
Câu chuyện về Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood không chỉ là một bộ phim, mà là một bức tranh toàn cảnh về Hollywood thập niên 60, một thời kỳ đầy hào quang nhưng cũng ẩn chứa những bóng tối. Phim mang đến một cái nhìn sâu sắc về ngành công nghiệp điện ảnh, về những giấc mơ hào nhoáng và những bi kịch đằng sau ánh đèn sân khấu. Với sự chỉ đạo tài tình của Quentin Tarantino, sự thể hiện xuất sắc của Leonardo DiCaprio và Brad Pitt, Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood đã trở thành một tác phẩm điện ảnh đáng nhớ, gây ấn tượng mạnh với cả giới phê bình và khán giả.
Phim không đơn thuần là một phim tội phạm, mà còn là một phim tâm lý sâu sắc. Nó khám phá những mặt trái của giấc mơ Hollywood, sự cô đơn, sự lo âu và sự sợ hãi của những người nổi tiếng. Rick Dalton, một diễn viên phim truyền hình đang trên đà xuống dốc, và Cliff Booth, người bạn thân kiêm người đóng thế của anh, là hai nhân vật trung tâm của câu chuyện. Sự tương phản giữa hai tính cách, hai số phận, tạo nên một sức hút mãnh liệt. DiCaprio đã thể hiện xuất sắc sự bất an, sự hoài nghi và sự khao khát được khẳng định bản thân của Dalton, trong khi Pitt đã khắc họa một hình ảnh Cliff Booth mạnh mẽ, bí ẩn và đầy nghĩa khí. Cả hai đều mang đến những màn trình diễn xuất sắc, xứng đáng với các giải thưởng danh giá mà họ đã nhận được.
Sự pha trộn giữa yếu tố hư cấu và lịch sử là một điểm nhấn độc đáo của phim. Quentin Tarantino khéo léo đan xen câu chuyện tưởng tượng về Rick và Cliff với những sự kiện lịch sử có thật, đặc biệt là vụ thảm sát Manson. Sự xuất hiện của Sharon Tate, một biểu tượng sắc đẹp của Hollywood, thêm phần hấp dẫn và kịch tính cho câu chuyện. Sự kiện này, dù không được miêu tả một cách trực diện, nhưng lại là yếu tố thúc đẩy cốt truyện và tạo nên sự căng thẳng suốt chiều dài bộ phim. Cách Tarantino xử lý mảng lịch sử này, vừa tôn trọng sự kiện lịch sử vừa không làm mất đi tính nghệ thuật của bộ phim, thực sự là một thành tựu đáng khen ngợi.
Bối cảnh Hollywood thập niên 60 được tái hiện một cách chân thực và sống động. Từ những căn biệt thự xa hoa đến những quán bar tối tăm, từ những bộ trang phục thời thượng đến những chiếc xe hơi cổ điển, tất cả đều góp phần tạo nên một không khí hoài niệm, nhưng không kém phần sống động và chân thực. Thập niên 60 được miêu tả không chỉ qua vẻ hào nhoáng bên ngoài mà còn qua những mâu thuẫn, những biến động xã hội đang diễn ra. Phong cách sống phóng túng, sự nổi loạn của giới trẻ, và sự bùng nổ của văn hóa hippie đều được phản ánh một cách tinh tế trong phim. Sự kết hợp hài hòa giữa vẻ đẹp cổ điển và sự hỗn loạn của thời đại tạo nên một sự hấp dẫn khó cưỡng.
Rick Dalton và Cliff Booth, ngoài là hai nhân vật chính, còn là biểu tượng cho sự trỗi dậy và suy tàn của Hollywood. Họ là những người chứng kiến sự thay đổi của ngành công nghiệp điện ảnh, sự chuyển mình từ thời kỳ hoàng kim sang một kỷ nguyên mới. Thông qua hai nhân vật này, khán giả hiểu thêm về sự cạnh tranh khốc liệt, sự bất ổn và cả sự tàn nhẫn của Hollywood. Mối quan hệ giữa Rick và Cliff, một mối quan hệ vừa là bạn bè, vừa là đồng nghiệp, lại vừa là chủ và người làm việc, càng làm cho bộ phim thêm phần sâu sắc và đáng suy ngẫm.
Cốt truyện Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood: Rick Dalton, Cliff Booth & Sharon Tate
Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood kể về Rick Dalton, một diễn viên phim truyền hình đang vật lộn để duy trì sự nghiệp của mình ở Hollywood năm 1969. Anh ta đang đấu tranh để thích nghi với sự thay đổi nhanh chóng của ngành công nghiệp điện ảnh, với sự xuất hiện của những diễn viên trẻ và những bộ phim mới. Rick, một người đàn ông đang vật lộn với bản ngã của mình, luôn sống trong bóng tối của chính mình. Anh ta phải đối mặt với sự nghiệp đang tàn lụi, với những vai diễn nhỏ và những bộ phim chất lượng thấp.
Cliff Booth, người bạn thân thiết và đồng thời là người đóng thế cho Rick, là một nhân vật bí ẩn và đầy sức hút. Quá khứ của Cliff được phủ một lớp màn bí mật, với những lời đồn đại về những hành vi bạo lực trong quá khứ. Tuy nhiên, Cliff luôn trung thành với Rick, sẵn sàng giúp đỡ và bảo vệ người bạn của mình bất cứ lúc nào. Mối quan hệ giữa Rick và Cliff là mối quan hệ trung tâm của bộ phim, là yếu tố làm nên sức hút và sự hấp dẫn của câu chuyện. Họ cùng nhau đối mặt với những khó khăn, những thách thức và những nguy hiểm, đồng thời cùng nhau trải qua những khoảnh khắc vui vẻ và đáng nhớ.
Sharon Tate, nữ diễn viên xinh đẹp và tài năng, là một nhân vật lịch sử có thật xuất hiện trong phim. Sự hiện diện của Sharon Tate mang đến một lớp nghĩa khác cho bộ phim. Cô là một biểu tượng của vẻ đẹp và sự thành công của Hollywood, nhưng số phận của cô lại kết thúc một cách bi thảm trong vụ thảm sát Manson. Tuy nhiên, trong Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, Sharon Tate lại được khắc họa như một nhân vật đầy sức sống, tràn đầy năng lượng và niềm tin vào tương lai. Hình ảnh của cô tạo nên một sự tương phản mạnh mẽ với những bất ổn và những nguy hiểm đang rình rập xung quanh Rick và Cliff. Sự gặp gỡ giữa Rick và Sharon Tate là một trong những điểm nhấn quan trọng của bộ phim, góp phần làm nên chiều sâu cho câu chuyện. Mối quan hệ giữa họ, tuy ngắn ngủi, nhưng đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong lòng người xem.
Sự kết hợp giữa cốt truyện hư cấu và bối cảnh lịch sử tạo nên một sự hấp dẫn đặc biệt cho Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood. Tarantino đã khéo léo sử dụng những sự kiện lịch sử để làm nền tảng cho câu chuyện tưởng tượng của mình. Vụ thảm sát Manson, một sự kiện kinh hoàng của lịch sử Mỹ, trở thành một phần không thể thiếu trong cốt truyện. Tuy nhiên, bộ phim không tập trung vào việc miêu tả chi tiết về vụ thảm sát, mà lại tập trung vào những diễn biến trước khi sự kiện này xảy ra, làm nổi bật sự tương phản giữa cuộc sống yên bình của Rick và Cliff với sự hỗn loạn đang rình rập xung quanh.
Bối cảnh lịch sử & Văn hoá Hollywood thập niên 60 (Manson Family)
Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood không chỉ là một bộ phim giải trí đơn thuần, mà còn là một chuyến du hành thời gian trở lại thập niên 60 của thế kỷ trước. Bộ phim đã tái hiện một cách chân thực và sống động bối cảnh Hollywood thời kỳ hoàng kim, với những ngôi sao sáng chói, những bộ phim hoành tráng và những bữa tiệc xa hoa. Tuy nhiên, bên cạnh vẻ hào nhoáng ấy, bộ phim cũng hé lộ những mặt tối, những mảng tối tăm của ngành công nghiệp giải trí.
Văn hóa hippie, một làn sóng văn hóa phản kháng mạnh mẽ đang nổi lên vào thời điểm đó, đã để lại dấu ấn đậm nét trong phim. Sự xuất hiện của những người theo chủ nghĩa phản chiến, những người ủng hộ hòa bình và tự do, tạo nên một bức tranh xã hội đa chiều. Phim thể hiện sự đối lập giữa sự giàu có, xa hoa của Hollywood và sự nổi loạn, tự do của giới trẻ. Sự kết hợp này tạo nên một sự hấp dẫn đặc biệt và giúp người xem hiểu rõ hơn về bối cảnh xã hội phức tạp của thời điểm đó. Đặc biệt, sự bùng nổ của thể loại nhạc rock and roll, với những giai điệu sôi động và đầy năng lượng, đã góp phần tạo nên không khí sôi nổi và năng động cho phim.
Manson Family, một giáo phái nguy hiểm và đáng sợ, là một trong những nhân tố quan trọng tạo nên bối cảnh xã hội phức tạp của phim. Tuy không được miêu tả quá chi tiết, nhưng sự xuất hiện của giáo phái này đã tạo nên một bầu không khí căng thẳng và đáng sợ, đe dọa đến cuộc sống của các nhân vật chính. Thảm sát Tate-LaBianca, một sự kiện lịch sử kinh hoàng, để lại một bóng đen trên lịch sử Hollywood. Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood đã khéo léo khai thác sự kiện này để làm tăng thêm sự kịch tính và hồi hộp cho câu chuyện. Tuy nhiên, phim không tập trung vào việc miêu tả sự tàn bạo của vụ thảm sát, mà tập trung vào mối đe dọa ngầm, sự sợ hãi, và những hậu quả của nó đối với các nhân vật trong phim.
Sự thay đổi nhanh chóng của xã hội Mỹ trong thập niên 60 cũng được phản ánh qua Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood. Sự chuyển biến từ những giá trị truyền thống sang những giá trị mới, sự đối lập giữa hai thế hệ, và sự nổi lên của những phong trào xã hội mới đã được khắc họa rõ nét trong phim. Những cuộc biểu tình phản chiến, những cuộc vận động vì quyền lợi của người da đen, và sự phát triển của phong trào nữ quyền đều góp phần tạo nên một bức tranh xã hội phong phú và đa dạng.
Hollywood trong Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood không chỉ đơn thuần là một bối cảnh, mà còn là một nhân vật quan trọng trong phim. Thành phố của những giấc mơ hào nhoáng cũng là nơi ẩn chứa nhiều nguy hiểm và bất ổn. Sự đối lập giữa vẻ đẹp hào nhoáng và sự đen tối, tàn bạo đã tạo nên một sức hút đặc biệt cho bộ phim. Roman Polanski và Sharon Tate, những nhân vật lịch sử có thật, đã góp phần làm nên sự hấp dẫn của bộ phim. Sự hiện diện của họ đã giúp khán giả hiểu rõ hơn về bối cảnh xã hội phức tạp và đầy biến động của Hollywood thời đó.
So sánh Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood với phim khác của Tarantino (phim hài đen, phim tội phạm)
Câu chuyện về Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood không chỉ là một bộ phim đơn thuần, mà còn là một bức tranh chân dung phong cách điện ảnh đặc trưng của Quentin Tarantino, một sự pha trộn độc đáo giữa những gì ông đã làm trước đây và những thử nghiệm mới mẻ. Để hiểu rõ hơn về vị trí của Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood trong sự nghiệp của Tarantino, ta cần so sánh nó với những tác phẩm nổi tiếng khác của ông, đặc biệt là những phim thuộc thể loại phim hài đen và phim tội phạm mà ông nổi tiếng.
Tarantino luôn nổi tiếng với việc sử dụng phim hài đen một cách tài tình. Từ sự bạo lực đầy châm biếm trong Reservoir Dogs cho đến sự hài hước đen tối xen lẫn bi kịch trong Pulp Fiction, ông đã xây dựng nên một thương hiệu riêng. Trong Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, yếu tố hài đen vẫn hiện hữu, nhưng nó được tiết chế hơn, nhường chỗ cho một cảm giác hoài niệm sâu sắc. Sự hài hước chủ yếu đến từ những tương tác giữa Rick Dalton và Cliff Booth, hai nhân vật chính, với những tình huống trớ trêu và những câu thoại dí dỏm, chứ không phải từ sự bạo lực trực diện như trong các phim trước. Sự châm biếm ở đây hướng đến ngành công nghiệp điện ảnh Hollywood thay vì sự tàn bạo của con người. Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood khác biệt ở chỗ nó dùng hài đen để tô điểm, làm nổi bật, chứ không phải là xương sống chính của câu chuyện.
Tuy nhiên, yếu tố phim tội phạm vẫn là một phần quan trọng trong bộ phim. Mặc dù không tập trung vào một âm mưu tội phạm phức tạp như trong Jackie Brown hay Inglourious Basterds, Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood vẫn liên quan mật thiết đến các sự kiện tội phạm có thật, cụ thể là vụ thảm sát Manson. Tuy nhiên, Tarantino không tái hiện lại vụ thảm sát một cách trực diện, mà chỉ gợi ý, để lại cho khán giả nhiều không gian tưởng tượng và suy ngẫm. Vụ án Manson trở thành một bóng ma, một bối cảnh đè nặng lên cuộc sống của các nhân vật, tạo ra một sự hồi hộp ngầm và một cảm giác bất an suốt bộ phim. Điều này khác hẳn với cách tiếp cận trực diện và bạo lực thường thấy trong các phim tội phạm khác của ông. Sự khác biệt này thể hiện sự trưởng thành và tinh tế hơn trong cách kể chuyện của Tarantino. Ông không cần đến những cảnh hành động kịch tính để gây ấn tượng, mà lựa chọn một cách kể chuyện chậm rãi, sâu lắng, để lại dấu ấn mạnh mẽ hơn trong lòng khán giả.
Một sự khác biệt nữa là cách Tarantino xây dựng nhân vật. Trong các phim trước, nhân vật thường là những kẻ tội phạm, những kẻ mưu mô, đầy tính toán. Trong Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, Rick Dalton và Cliff Booth, mặc dù có những mặt tối, nhưng lại được khắc họa với chiều sâu nhân văn hơn. Họ là những con người dễ thương, có những ưu điểm và nhược điểm riêng, khiến khán giả dễ dàng đồng cảm và yêu mến họ. Đây là một sự chuyển hướng đáng chú ý so với phong cách xây dựng nhân vật trước đây của Tarantino.
Phân tích nhân vật: Rick Dalton & Cliff Booth (Leonardo DiCaprio, Brad Pitt)
Rick Dalton, do Leonardo DiCaprio thủ vai, là một diễn viên phim hành động đang trên đà xuống dốc. Anh ta là biểu tượng của một thời đại Hollywood đang tàn lụi. Sự nghiệp của Rick đang gặp khó khăn, anh ta phải vật lộn với sự nổi tiếng đang dần phai nhạt, với những vai diễn tầm thường và sự tự ti về bản thân. Tuy nhiên, Rick không phải là một nhân vật hoàn toàn tiêu cực. Anh ta có một trái tim nhân hậu, một sự trung thành đáng quý, và một khát khao cháy bỏng muốn khẳng định lại bản thân mình. DiCaprio thể hiện xuất sắc sự chuyển biến tâm lý phức tạp của nhân vật, từ sự tuyệt vọng, bế tắc đến sự tìm lại hy vọng và tự tin. Anh ta không chỉ là một diễn viên đang trên đà xuống dốc, mà còn là một người đàn ông đang tìm kiếm lại chính mình.
Cliff Booth, do Brad Pitt thủ vai, là người bạn thân kiêm người đóng thế của Rick. Anh ta là một nhân vật bí ẩn, với quá khứ đầy mập mờ. Cliff là một người đàn ông mạnh mẽ, trung thành, nhưng cũng đầy tính cách phức tạp và nguy hiểm. Anh ta có vẻ ngoài mạnh mẽ, nhưng bên trong lại là một người đàn ông cô độc, luôn bảo vệ Rick. Pitt khắc họa một Cliff Booth chân thực, mạnh mẽ mà đầy ẩn ý, đầy sức hút. Mối quan hệ giữa Rick và Cliff, một người bạn già và người bạn tri kỷ, không cần lời nói vẫn gây xúc động.
Sự tương tác giữa Rick và Cliff tạo nên điểm nhấn thú vị của phim. Mối quan hệ của họ vượt lên trên cả tình bạn thông thường, nó là một sự kết hợp giữa sự giúp đỡ, sự bảo vệ và cả sự thấu hiểu sâu sắc. Mối quan hệ này phản ánh một tình bạn nam tính, chân thành và đầy ý nghĩa, điều mà hiếm hoi mới thấy trong phim điện ảnh hiện nay. Sự kết hợp giữa hai diễn viên tài năng, Leonardo DiCaprio và Brad Pitt, đã tạo nên một màn trình diễn xuất sắc, khiến cho hai nhân vật trở nên sống động và gây ấn tượng mạnh mẽ với khán giả. Họ là những nhân vật không hoàn hảo, nhưng lại rất chân thực và đầy sức hút, thể hiện sự tinh tế và tài năng trong diễn xuất của hai ngôi sao điện ảnh hàng đầu thế giới.
Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood: Sự pha trộn giữa hư cấu và lịch sử (Roman Polanski, Sharon Tate)
Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood không chỉ là một phim hư cấu, mà còn là một tác phẩm lịch sử, tái hiện lại một thời điểm quan trọng trong lịch sử Hollywood: thập niên 1960. Tarantino đã khéo léo kết hợp giữa những sự kiện có thật và những tình tiết hư cấu, tạo nên một bức tranh sống động về Hollywood thời vàng son, đồng thời cũng gợi nhớ về một thảm kịch kinh hoàng: vụ thảm sát Manson.
Sự kiện thảm sát Manson là một phần không thể thiếu của bối cảnh lịch sử trong phim. Tuy nhiên, Tarantino lại không tập trung vào chi tiết tàn bạo của vụ thảm sát, mà chỉ sử dụng nó như một bối cảnh, một yếu tố tạo nên sự căng thẳng và hồi hộp cho câu chuyện. Điều này tạo ra một sự pha trộn tinh tế giữa hư cấu và lịch sử, giúp khán giả có cái nhìn đa chiều hơn về sự kiện này.
Việc đưa nhân vật Sharon Tate, một nữ diễn viên nổi tiếng bị sát hại trong vụ thảm sát Manson, vào phim cũng là một điểm nhấn quan trọng. Tuy nhiên, Tarantino lại không làm cho nhân vật Sharon Tate trở thành trung tâm của câu chuyện, mà chỉ cho cô ấy một vai trò nhỏ nhưng đầy ý nghĩa. Sự xuất hiện của Sharon Tate mang lại một cảm giác chân thực và đầy xúc động cho bộ phim. Cô ấy đại diện cho một vẻ đẹp, một sự trong sáng đã bị cướp đi một cách tàn nhẫn. Sự xuất hiện của cô làm nổi bật sự tương phản giữa thế giới tươi đẹp, đầy hy vọng của Hollywood với bóng tối và sự tàn bạo của tội phạm.
Một điểm đặc biệt của phim là sự kết hợp giữa tưởng tượng và hiện thực. Rick Dalton và Cliff Booth, hai nhân vật chính, là những nhân vật hư cấu, nhưng cuộc sống của họ lại diễn ra song song với những sự kiện có thật trong lịch sử. Điều này tạo ra một sự tương tác thú vị giữa hư cấu và lịch sử, làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn và đầy bất ngờ. Sự pha trộn này được thể hiện rất tinh tế, làm cho người xem khó phân biệt đâu là hư cấu, đâu là lịch sử. Đây là một trong những điểm độc đáo làm nên sức hút của Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, thể hiện sự tài tình trong nghệ thuật kể chuyện của Quentin Tarantino. Tính chất hoài cổ của phim càng làm nổi bật sự tương phản giữa quá khứ và hiện tại, giữa vẻ đẹp hào nhoáng của Hollywood và bóng tối của tội phạm. Đây thực sự là một thành tựu điện ảnh đáng ghi nhận, một tác phẩm có chiều sâu và giàu ý nghĩa.
Phong cách làm phim đặc trưng của Quentin Tarantino (phim cổ trang) & Tìm hiểu thêm về diễn viên Hollywood thập niên 60
Câu chuyện về Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood không chỉ là một bộ phim, mà còn là một bức tranh sống động về phong cách làm phim đặc trưng của Quentin Tarantino, một đạo diễn đã tạo nên dấu ấn riêng biệt trong lịch sử điện ảnh thế giới. Ông không chỉ kể một câu chuyện mà còn tạo nên một trải nghiệm điện ảnh đậm chất cá nhân, một sự pha trộn giữa bạo lực, hài hước đen tối và hoài niệm đầy chất thơ. Để hiểu rõ hơn Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, chúng ta cần đi sâu vào phân tích phong cách làm phim này, đồng thời tìm hiểu thêm về dàn diễn viên tài năng của Hollywood thập niên 60, những người đã góp phần làm nên thành công của bộ phim.
Tarantino nổi tiếng với việc sử dụng các cảnh quay bạo lực một cách táo bạo và đầy nghệ thuật. Nhưng không phải bạo lực ngẫu nhiên, mà được dàn dựng tỉ mỉ, mang tính biểu tượng và thường được đan xen với những pha hài hước đen tối, tạo nên sự tương phản thú vị và gây ấn tượng mạnh với người xem. Trong Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, những cảnh bạo lực, dù có phần tàn bạo, nhưng đều được xử lý một cách khéo léo, không rơi vào cảnh máu me rùng rợn mà vẫn giữ được tính nghệ thuật cao. Đây là một trong những rare attribute làm nên thương hiệu Tarantino. Chẳng hạn, cảnh đánh nhau giữa Cliff Booth và nhóm xã hội đen được quay chậm, với những động tác võ thuật được dàn dựng sắc nét, mang lại cảm giác vừa hồi hộp, vừa mãn nhãn. Sự pha trộn giữa hài kịch đen tối và bạo lực, một đặc điểm nổi bật trong phong cách của Tarantino, tạo nên một sự cân bằng tinh tế, khiến người xem vừa hồi hộp, vừa bật cười.
Một điểm đặc trưng khác trong phong cách làm phim của Tarantino chính là việc sử dụng nhạc phim một cách điêu luyện. Ông thường chọn những bản nhạc cổ điển, những bài hát thuộc thập niên 60, hoặc những bản nhạc không lời, nhưng đều có khả năng tạo nên không khí đặc biệt cho từng cảnh quay. Âm nhạc trong Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood không chỉ đơn thuần là nền nhạc, mà còn góp phần đẩy mạnh cảm xúc, tạo nên sự liên kết giữa các cảnh quay, và làm nổi bật những khoảnh khắc quan trọng trong phim. Sự lựa chọn nhạc phim khéo léo góp phần làm tăng tính chân thực và hoài niệm cho bộ phim, đưa người xem trở lại Hollywood hào nhoáng của thập niên 60.
Thêm nữa, Tarantino thường sử dụng các kỹ thuật điện ảnh độc đáo, như việc sử dụng góc quay bất ngờ, chuyển cảnh đột ngột, hay việc kéo dài thời gian của một số cảnh quay để tạo nên sự kịch tính. Ông không chỉ kể chuyện theo trình tự tuyến tính mà còn sử dụng các hồi tưởng, các đoạn flash-back để làm rõ tâm lý nhân vật và làm phong phú thêm nội dung phim. Sự sắp xếp phi tuyến tính, thường thấy trong nhiều phim của Tarantino, giúp người xem có cái nhìn đa chiều hơn về câu chuyện, về những con người và thời đại mà phim phản ánh. Đây là một đặc điểm độc đáo hiếm thấy trong nhiều bộ phim khác.
Việc chọn lựa diễn viên cho phim cũng phản ánh phong cách làm phim của Tarantino. Ông thường chọn những diễn viên có cá tính mạnh mẽ, có khả năng diễn xuất xuất sắc, và có thể truyền tải được tinh thần của nhân vật. Trong Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, sự kết hợp giữa Leonardo DiCaprio (Rick Dalton) và Brad Pitt (Cliff Booth) đã tạo nên một cặp đôi ăn ý trên màn ảnh, thể hiện rõ nét mối quan hệ phức tạp, đầy tình cảm giữa hai nhân vật. DiCaprio đã thể hiện thành công sự tự ti, sự lo lắng của một diễn viên đang dần mất đi hào quang, trong khi Brad Pitt lại tỏa sáng với hình ảnh một người bạn thân trung thành, đầy bản lĩnh.
Nhắc đến diễn viên Hollywood thập niên 60, không thể không kể đến những cái tên huyền thoại như Sharon Tate, Roman Polanski. Họ là những biểu tượng của thời đại vàng son của Hollywood, với tài năng diễn xuất và đạo diễn xuất chúng, để lại dấu ấn khó phai trong lòng người hâm mộ điện ảnh. Sự kiện thảm sát Tate-LaBianca, một bi kịch lịch sử, đã làm thay đổi bộ mặt của Hollywood và để lại một nỗi đau khó nguôi ngoai. Những diễn viên tài năng như Sharon Tate, đã trở thành nạn nhân của tội ác, mãi mãi ghi dấu trong lịch sử điện ảnh với những vai diễn ấn tượng. Sự kiện này cũng gián tiếp ảnh hưởng đến nội dung của Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, tạo nên một lớp nền lịch sử đầy bi kịch cho câu chuyện hư cấu của phim.
Thập niên 60 là thời kỳ bùng nổ của nền điện ảnh Hollywood, đánh dấu sự xuất hiện của nhiều diễn viên tài năng, góp phần tạo nên sự huy hoàng của Hollywood. Họ không chỉ có tài năng diễn xuất mà còn sở hữu vẻ đẹp thu hút, trở thành những biểu tượng thời trang và văn hóa. Nhiều người trong số họ vẫn được nhớ đến và ngưỡng mộ cho đến ngày nay. Thời đại vàng son của Hollywood thực sự là một nguồn cảm hứng dồi dào cho các nhà làm phim, trong đó có Quentin Tarantino, khi tái hiện lại khung cảnh hào nhoáng và đầy thăng trầm của Hollywood. Văn hoá hippie, một nét văn hoá đặc trưng của thập niên 60, cũng được khắc hoạ một cách tinh tế trong Chuyện Ngày Xưa Ở Hollywood, thể hiện một phần quan trọng của bối cảnh xã hội thời bấy giờ.